Tuyên truyền, phổ biến pháp luật tỉnh Lai Châu

http://pbgdpl.laichau.gov.vn


Chuyện cháu Thắng mất xe đạp điện

Chị Minh mấy hôm nay buồn bực vì chuyện Thắng, con trai chị đang học lớp 11 bị mất chiếc xe đạp điện. Cu cậu kể hôm đi học thêm, hội bạn cùng lớp rủ nhau đi uống trà sữa sau khi tan học, khi quay ra thì không thấy xe đâu.

 

Chồng làm công nhân xây dựng, chị ở nhà buôn bán tạp hoá lặt vặt, kinh tế cũng hạn hẹp, cố mua cái xe điện gần 10 triệu cho con mà mới được có hơn 2 tháng đã mất, chị xót lắm. Thắng con chị cũng có vẻ hối lỗi, chấp nhận đạp xe đi học hoặc đi nhờ bạn và chịu khó làm việc nhà nên chị cũng không dám mắng mỏ gì nhiều bởi sự đã rồi…

Một hôm, chị có việc qua xã cách nhà chị 5 cây số để lấy hàng. Tranh thủ tạt vào quán nước ven đường uống nước, vô tình nhìn sang nhà bên cạnh thì thấy chiếc xe điện y hệt của con nhà chị, với 1 bên bóng đèn xi nhan bị vỡ và đề can hình chiếc đầu lâu con trai chị dán ở đuôi xe mấy lần chị bắt con bóc ra mà cu cậu không chịu.

- Này anh, đây là xe của anh hay của ai? Chị nhào tới hỏi đàn ông chuẩn bị dắt xe ra khỏi cổng.

- Của tôi, tôi vừa mua tuần trước xong? Có chuyện gì vậy chị?

- Chiếc xe này là của con trai tôi, nó bị lấy trộm, anh mua đồ ăn trộm là không được rồi…Anh trả xe cho tôi, nếu không tôi báo công an..

- Ơ – trộm là trộm thế nào? Tôi mua bán chính chủ có giấy tờ đàng hoàng. Chị cần tôi mời chị vào nhà tôi lấy cho chị xem. Tên chủ xe và người bán là Lê Xuân Thắng, người làng X, xã Y… Cậu bé nói mẹ mới mua xe cub 50 cho đi học nên bán rẻ lại cho tôi, trộm cắp gì ở đây?

- Chị Minh ớ người ra, choáng váng, không thể nghĩ cậu con trai dám làm điều như vậy.

Người đàn ông đoán ra cậu bé đã nói dối mẹ liền bảo chị Minh gọi điện cho con hỏi rõ ngọn ngành. Biết đã bại lộ, cu cậu khóc lóc và nói thật, do ham vui cùng bạn bè, cậu đã theo bạn cá độ bóng đá  Worl Cup mà theo cánh bạn bè không thể thua được. Kết quả là cả 3 trận đều thua và con số thua lên tới gần 4 triệu đồng- cu cậu phải tìm người để bán lại với giá 4,6 triệu

- Trời ơi, chiếc xe này tôi vừa mới mua được 2 tháng giá 9,5 triệu, hơn gấp đôi số tiền cháu bán xe. Anh cho tôi trả lại anh số tiền anh đưa cho cháu, để tôi mang xe về! Chị Minh nài nỉ.

- Không được, cháu nó cũng lớn rồi, đã bán rồi thì không được đòi lại. Đây là chuyện mua bán tự nguyện chứ có phải ép buộc gì đâu mà chị đòi lấy lại?
- Anh nói thế không được, chiếc xe này là tôi mua cho con tôi đi học, tôi không đồng ý bán thì không ai có thể mua được. Nó còn là học sinh, anh nghe nói nói thế mà không tới tận nhà tôi tìm hiểu ngọn ngành là anh cũng tham rẻ, nên anh vậy cũng là sai rồi!!!

Hai người không ai chịu ai, dằng co và to tiếng. Khi ấy bác Huệ là hòa giải viên khu dân cư đi ngang qua thấy chuyện ầm ỹ, sau khi hỏi rõ sự việc, bác Huệ thủng thẳng:
- Anh Chuyên nói đúng, việc mua bán là tự nguyện giữa hai bên. Nhưng theo quy định của pháp luật thì việc mua bán này lại không đúng. Tôi nói “không đúng” là bởi lẽ cháu còn là học sinh, tuổi còn nhỏ, bố mẹ cháu mà không đồng ý cho bán xe thì việc anh mua xe của cháu là không đúng. Mà đã là không đúng thì việc mẹ cháu đề nghị được trả tiền lại cho anh và lấy lại xe, sẽ được coi là hợp lý. Vậy nên, theo tôi anh nên thông cảm với chị ấy thì tốt hơn. Còn chị, chị phải về giáo dục, dạy bảo cháu, không để chuyện như vậy lặp lại lần sau…
Nghe bác hoà giải  phân tích, anh Chuyên đã nhận lại tiền và trả chiếc xe điện cho chị Minh…

Lê Nguyễn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây
top
down