Mấy hôm nay, ông Lâm cũng hơi buồn bởi lâu chẳng ai đến nhà ông chơi, chiều nay, ông Lãm là Tổ trưởng hòa giải thôn đến chơi, xem tình hình như thế nào, đến nơi, khi gần đến cổng, ông Lãm đã nghe vợ ông Lâm nói:
- Ông à, tôi thấy không ổn, hay mình hiến đất đi ông.
- Bà này, chẳng hiểu gì, đó tý đất ở ngoài ngõ thế mà mỗi mét vuông vài triệu đó
- Nhưng ông, cả ngõ người ta dỡ hết rồi, mình trơ trơ ra đó, chỗ đó thắt cổ chai đi lại mất an toàn giao thông ông
- Bà thì biết gì, cứ để đấy tôi lo
Khi nghe đến đây, ông Lãm liền xen vào câu chuyện giữa hai vợ chồng.
- Sao, ông Lâm, chẳng nhẽ định ở một mình
- Bác ạ, em cũng muốn Nhà nước đỡ nhà em vài đồng, tất đất, tấc vàng ạ
- Chú hay nhỉ, dự án thế nào, tôi cho chú xem văn bản rồi thế mà chú vẫn không hiểu ạ
- Hiểu anh...
- Rồi, hiểu nhưng lại không muốn thực hiện đúng không?
- Anh, em cứ muốn xã giúp tý anh:
Khi hai người đang ngồi nói chuyện, thì bỗng nghe tiếng sầm, nghe vậy cả hai chạy ra thì thấy thằng cu nhà ông Lâm đã đâm vào tường do đoạn đường thắt cổ chai, tường nhà ông Lâm chưa dỡ, đỡ con ông Lâm và xoa dầu cho cháu, ông Lãm liền nói
- Sao chú, thấy tất rồi chú.
- Em...
Thấy chồng chần chừ, vợ ông Lâm liền nói
- Em cái gì mà em, hôm nay là con ông, ngày mai là vợ ông, còn ai ở trong ngõ này nữa.
- Cô ấy nói đúng đó, dạo này đi đâu, ai ai người ta cũng nói ông, ai đến với nhà ông không hả
- Dạ, bác nói thế em hiểu, dạ em thực hiện ngay ạ, mai em dỡ tường, hiến đất làm đường ạ
- Ừ, chú thôi mình vì mọi người, mọi người vì mình chú à
- Dạ vâng ạ
Ý kiến bạn đọc