Chiều nay ngồi ngâm nga chén nước chè, ông Hải nhớ lại chuyện tết năm nọ, hai vợ chồng ông cũng chỉ vì chuyện không đâu vào đâu mà cãi nhau, giận nhau cả tuần cũng may là có bà Loan là Tổ trưởng tổ hòa giải đến kịp thời. Đó là một buổi chiều, ông Bình và vợ đang tranh cãi
- Bà này, Tết đến mình phải ăn đụng con lợn với nhiều gia đình nhỉ?
- Thôi ông ạ, nhà mình neo, các con cái thì đi xa, có mỗi hai vợ chồng ăn tết, tôi chỉ định ra chợ mua ít để cúng và mình ăn.
- Ơ hay bà này, có tủ lạnh lo gì mà bà phải lo.
- Vẫn biết thế nhưng tôi cứ thích đó, ăn có tý lòng, rồi, xương.
- Ông ăn được mới mà cứ lo
Khi hai ông bà còn chưa rõ thì bà Loan đến, thấy ông Bình nổi cáu, bà Loan liền xen vào câu chuyện của hai người.
- Nào, có gì sắp Tết mà anh chị lại không vui vẻ với nhau thế.
- Ôi, cô Loan xem thế nào, ông nhà tôi nhất quyết phải ăn đụng lợn đó.
- Vâng, bác Hải nói em xem thế nào?
- Đó cô, chuyện là nhà tôi cứ không thích ăn đụng, nhưng tôi lại thích cô à
-Dạ vâng, thế là em hiểu chuyện của hai bác bá rồi. Chuyện đơn giản mà, mỗi chuyện này mà bác bá chưa thông. Đó là việc mà nói, hai bác bá ăn neo, con cháu ở xa, ăn đụng con lợn khoảng tạ, mà bác bá đăng ký một chân, khoảng 25 kg hơi. Nào thì lòng, rồi, xương, thịt các loại. Nếu về thì bác và bác lại lụi hụi chế biến, khổ ăn được mấy mà mất cả mấy ngày tết. Sau tết thì ăn mãi chẳng hết, thịt mất ngon đi. Bá Nhàn vợ bác nói đúng đó, mua vài cân thịt, tý xương về ngoài ra là rau cỏ, chứ giờ mà mua nhiều về, hai ông bà ngày tết ăn được mới. Mùng 2 tết chợ quê mình lại có thịt, có gì mà phải lăn tăn đúng không bác. Thôi mình ít, mua ít, sang năm con cháu ở xa về ăn tết, lúc đó ăn đụng cũng ổn, không sao cả.
-Vâng, cô nói đúng quá, thôi bà nó trù liệu nhé, không ăn đụng lợn nữa nhé
-Vâng, ông nó yên tâm.
Ý kiến bạn đọc