Là bạn thân với nhau từ thời phổ thông, lớn lên lại cùng về làm rể một nhà nên tình bạn giữa anh Luân và anh Tùng càng thêm khăng khít, gắn bó. Vốn có một cửa hàng kinh doanh đồ nội thất nên khi anh Tùng xây nhà mới, anh Luân đã nhận cung cấp và lắp đặt toàn bộ cửa cho anh Tùng. Hoàn thành xong hợp đồng, anh Tùng còn thiếu nợ anh Luân số tiền hơn 30 triệu đồng, nhưng là chỗ anh em, bạn bè nên anh Luân chưa tiện hỏi.
Mấy hôm vừa rồi, mưa bão diễn biến phức tạp, gây mưa dông và xảy ra lốc, sét và gió giật mạnh. Một đêm trước khi đi ngủ, anh Tùng quên không đóng cửa sổ, nên khi gió giật, cánh cửa đã bị long bản lề và xệ một bên xuống. Thấy cánh cửa mới lắp đã hỏng, anh Tùng than phiền với anh Luân chuyện công trình không đảm bảo chất lượng.
Anh Luân giải thích với anh Tùng: Việc các cửa kính bị vỡ là do anh chủ quan, lúc mưa bão không chốt cửa cẩn thận chứ không phải do chất lượng công trình. Trước khi xảy ra mưa bão, phải đóng chặt các cửa, sức gió mạnh có thể thổi bay các đồ vật, đập mạnh làm hư hỏng tường và phá vỡ cửa nhà, huống hồ là cửa sổ không đóng. Nhưng mặc anh Luân nói thế nào, anh Tùng vẫn không nghe. Anh Tùng một mực đổ trách nhiệm là do phía anh Luân làm không cẩn thận. Từ chỗ anh em, bạn bè thân thiết, hai bên quay sang mâu thuẫn, đỗ lỗi, trách cứ lẫn nhau. Anh Tùng tuyên bố phạt anh Luân 30 triệu đồng và trừ vào khoản 30 triệu còn nợ chưa thanh toán. Không đồng tình với cách cư xử của anh Tùng, anh Luân dọa sẽ khởi kiện anh Tùng ra Tòa án để đòi lại số tiền.
Biết chuyện, Tổ hòa giải của khu dân phố nơi hai gia đình đang sinh sống đã tổ chức gặp mặt các bên liên quan. Bác Lợi, Tổ trưởng Tổ hòa giải khéo léo làm dịu cơn nóng giận của hai bên:
- Hai anh em nên ngồi lại bình tĩnh bàn hướng giải quyết với nhau, anh em trong nhà “lọt sàng xuống nia”, đi đâu mà thiệt. Số tiền 30 triệu đồng giá trị không nhỏ, nhưng so với tình nghĩa anh em, bạn bè bao lâu nay thì tiền bạc nào so cho được. Chú Luân cũng đã cố gắng hết sức để thiết kế hoàn thiện công trình cho chú Tùng rồi. Khi bàn giao hai bên đã nhất trí ký biên bản. Việc xảy ra là ngoài ý muốn, một phần cũng do chú Tùng sơ suất không đóng cửa khi bão về. Thôi thì trăm sự tại cơn bão. Các chú mỗi bên nhường nhau một chút, chú Luân cho thợ sang sửa chữa, lắp lại cánh cửa cho nhà chú Tùng, chú Tùng có trách nhiệm trả nốt phần tiền công còn thiếu, để tình cảm hai nhà lại được thuận hòa, yên ấm nhé.
Nghe bác Lợi phân tích, giảng giải, nghĩ lại tình cảm hai anh em lâu nay, anh Tùng quay sang bác Lợi: May mà có bác! Nhờ bác hòa giải, anh em chúng tôi nhận ra khuyết điểm của mình, vì chút tự ái mà suýt nữa để mất tình cảm thân thiết bấy lâu.
Ý kiến bạn đọc