Nhà bà Xinh có cái cây bưởi đã lâu năm trồng sát hàng rào, quê tôi có nhà xây tường bao, nhà làm hàng rào, có nhà không xây chỉ rào có nhà còn chẳng rào đi đi sang nhà nhau cho tiện, còn nhà bà Xinh thì trồng hàng chè làm hàng rào.
Do xích mích từ trước, bà Thực ở ngay sát nhà bà Xinh đẵn (chặt) ngay cái cây bưởi đang ra sai trĩu quả vào những ngày cuối năm sắp thu hoạch này, bà cho rằng cây bưởi lấn sang đất nhà mình nên mình có quyền chặt quách nó đi để bõ tức do hôm trước nhà mình bị mất con gà mái mơ hoa vàng. Thế là sảy ra chuyện, may mà chúng tôi đến kịp không thì gay to vì trên tay bà Xinh đang cầm con dao phay.
Sau khi đã hỏi ngọn ngành tôi nắm được tình hình là như vậy, một tay đỡ bà Xinh dậy, bà ấy còn đây tôi và bảo tôi là đừng có động vào nhìn thấy mặt đã thấy dê rồi bà con có thấy buồn cười không ạ, đá phải cành bưởi ngã sấp mặt ra còn làm bộ. Tôi không thèm chấp nên vẫn đỡ bà ấy dậy như không có chuyện gì xảy ra vì mình là trưởng thôn lại là hòa giải viên chấp làm gì người ta họ đang bực mình.
Bà Xinh mồm miệng thì kêu đau mà vẫn chửi la lối: “đấy các ông xem, cây nhà tôi hôm qua vẫn đứng thẳng không dấu hiệu gì vậy mà chỉ qua một đêm mà ai lại dám cưa, cắt nó nằm ngổn ngang như thế này đây, ôi ôi đau quá đau … mình như đứt từng khúc ruột ý” … rồi bà ấy lại chửi, bà ấy chửi đến mức không còn lời nào để nói, tôi còn thấy chín mặt các bác ạ.
Lúc đó bà Thực hàng xóm thấy to tiếng chạy ra, bà này cũng hăng lắm các bác ạ. Bả sẵng giọng chửi: “Cha tiên sư bố con nào mới sáng ra đã la lối om sòm điếc hết cái lỗ nhĩ nhà bà vậy bà mà biết bà rạch mặt, lột da bà bà …” Tôi inh hết cả tai, ra sức mà nói thôi tôi xin các bà mà không ai im cho vẫn chửi tiếp tôi đành đứng nghe đã.
Bà Xinh (người có cây bưởi): Chửi bà Thực là dám chặt cây nhà bà thì ăn cái nọ … ăn cái kia nói tóm lại là đủ thứ.
Bà Thực (người chặt cây): Bà không thèm chặt đấy cái giống lấn đất hàng rào thì bà không chặt sẽ có người khác chặt ngay, cái cây không đáng 1 đồng sứt để chỉ tổ u ám vườn nhà bà nên bà chặt là đúng. (tay ôm mồm suýt xoa như kiểu nói nhầm)
Tôi chen được câu bà chặt cây nhà bà ấy bà còn để ngổn ngang ở đường như này bà Xinh đi bị ngã bà có biết không.
Bà Thực cho rằng việc bà xinh ngã là do … vớ vẩn … ai bảo ngã là tại tôi, ngã là do bà ấy tớn mắt lên chứ cái cây này trồng ở giữa hàng rào thuộc quyền sở hữu của 2 nhà tôi chặt còn nhà bà ấy đi mà thu dọn chứ ai thu dọn cho đây hả hả ...
Bà Xinh thanh minh với tôi: “Đấy đấy vừa cãi là bà không chặt cây vậy mà giờ lại nhận ngay đấy bác chứng kiến nhé. Đây bác nhìn xem cái hàng rào nhà bà ấy đây, cây chè nhà em trồng đây, cây bưởi nhà em đây (chỉ theo hàng thẳng) đương nhiên cây bưởi này là của nhà em nhà em hái ăn từ bao năm nay vậy mà lại dám đang tâm giết nó ối cây ơi là cây …
Bà Xinh: Này bà đừng ăn không nói có, đừng ăn gian nói dối, trời chu đất diệt này nhé gọi cả cái làng này ra xem có ai bảo là cái cây bơ này là của nhà ai???.( lại tiếp tục các bác ạ)
Trong lúc mọi người đang tranh luận tôi giao cho Trưởng ban CTMT ở đó giám sát theo dõi còn tôi về nhà lấy bản đồ đo đạc hiện trạng năm 2014 thôn, được đơn vị đo đạc lại theo hiện trạng được các hộ liền kề ký giáp danh nhau để làm căn cứ và gọi thêm tổ hòa giải đến đó, gồm: Hội người cao tuổi, Đoàn thanh niên, Công an viên, Hội Cựu chiến binh nữa. Khi tôi quay trở lại tình hình có vẻ lắng xuống hơn chút nhưng vẫn không khỏi bức xúc.
Thấy chúng tôi đến đông, bà Thực lên giọng: “Ấy bà con xem có cái cây mà la lối om sòm vậy mà cách đây mấy ngày nhà tôi có con gà mái xám mái ghẹ nó mới lạc mà thằng nào con nào, đứa ở gần mà qua, đứa ở xa mà lại, nó dang tay mặt, nó đặt tay trái, nó bắt mất của tôi con gà, chiều hôm kỉa hôm kìa tôi vẫn còn cho nó ăn, đấy các ông bà xem tôi sang tận nhà nói tử tế mà bà ấy cứ cãi là gà của nhà bà nên nên tôi tôi ...”
Bà Xinh cũng không kém: “Thế bà con xem xem cây nhà em bằng thật, nó tội tình chi mà nhà bà ấy chặt rồi giờ còn bắt nạt em đấy, ăn nói hàm hồ quá trời ơi”.
Tôi lên tiếng: Thôi thôi xin mọi người cứ bình tĩnh để giải quyết, có chuyện gì các bà cứ bình tĩnh đã.
Bà Thực: bà Xinh trộm gà nhà tôi nhà, tôi chặt cây nhà bà ấy là bằng nhau.
Tôi nói: Thôi thôi thế là tôi hiểu rồi hóa ra là do do khúc mắc giữa hai bên nên mới xảy ra chuyện như thế này.
Thôi hai chị thế là đã rõ đây: Việc chị Thực chặt cây trồng ở gần hàng rào, cái hàng rào này có từ bao đời nay là hàng rào của nhà bác Xinh ai ai cùng biết, đây bản đồ đo đạc hiện trạng 2014 của cả xã trong đó có thôn ta đã chỉ rõ ranh giới rồi còn gì, rõ ràng là của nhà chị Xinh, còn theo tôi nghĩ chắc cây to gây bóng xòe tán sang ra đình nhà chị Thực muồn đẵn bớt cành thì cũng phải căn cứ và hỏi chị Xinh một câu hoặc theo quy định khoản 2 điều 175 bộ luật dân sự năm 2015 để thực hiện đó là nếu rễ cây cành cây vượt quá ranh giới có thể xén rễ, tỉa cành phần vượt quá trừ trường hợp có thỏa thuận khác. Cũng tại điều 177 thì nếu cây cối bất động sản liền kề có có nguy cơ gây nguy hại cho chủ sử dụng liền kề và xung quanh có thể yêu cầu chủ sử dụng liền kề sửa chữa chặt bỏ hoặc yêu cầu cơ quan nhà nước có biện pháp giải quyết (lúc đó chị Thực gật gù) chị không nên tự ý chặt cây như thế là sai chị đã vi phạm vào tội phá hoại tài sản của người khác mà theo quy định của pháp luật: tại khoản 2 điều 15 nghị định số 167/2013/NĐ-CP quy định về xử phạt vi phạm hành chính. Nếu cây này mà có giá trị 2 triệu đồng trở lên thì chị Thực có thể bị xử lý về tội cố ý hủy hoại hoặc làm hư hỏng tài sản của người khác; nhưng nếu chị Xinh không đề xuất kiến nghị mà bỏ qua cho nhau thì thôi. (đấy bà Xinh nguýt một tiếng thật dài) …
Vừa đúng lúc đó con gà mái mơ ở đâu chạy về tục tục đòi ăn.
Bà Xinh nói và chỉ vào con gà: “Đấy thế đây có phải gà nhà chị không, hay trên trời rơi xuống”.
Bà Thực: Gãi đầu vâng đúng rồi ơ nó ở đâu mấy ngày nay nhỉ hay …hay…. hóa ra nó đi “ấp hoang rồi, gà nhà tôi đang đẻ trứng tôi lấy hết trứng ăn hay là không có trứng nên nó đi tìm”
Bà Chi hội trưởng phụ nữ: Đúng rồi gà nó đang đẻ bác lại đi ăn hết trứng lúc nó muốn ấp nó đi tìm và ấp hoang 2 – 3 ngày đói lại tìm về ăn là đúng ….bà Thực ấp úng……ơ thì….
Bà Xinh đáp luôn: Hay cái gì cả nhà bà Xinh vẫn đang ở đây chắc chị nghĩ nhà chị Xinh ăn trộm giờ thả nó ra chứ gì, không nên nghi ngờ khi ta không có chứng cứ như vậy là oan cho người ta lắm đấy bà Thực ạ.
Ông Đinh Văn Chung, Hội người Cao tuổi nói: Đấy có việc cỏn con mà nghi ngờ hàng xóm trước đây đang vui vẻ với nhau là thế, từ nay yêu cầu mọi người phải đề cao cảnh giác với suy nghĩ sấu của mình nhé … ông Chung vừa nói vừa cười... xóa tan đi không khí u ám từ nãy đến giờ tất cả cười ồ theo.
Bà Xinh : Thảo nào suốt từ hôm mất gà bà ấy cứ chửi ngoái sang nhà tôi nhưng tôi nghĩ mình không trộm nên kệ bà ấy chửi ai thì chửi ... Không quan tâm, à hóa ra là bà nghi nhà tôi, bà quá đáng thật nhà tôi đâu có tình đó (bà Xinh nhìn sang bà Thực vẻ trách móc).
Chi hội trưởng Phụ nữ - Cấn Thị Hằng: Thôi như vậy là em đã hiểu cả hai bác: hành vi của bác Thực chặt cây sẽ bị pháp luật xử lý đấy, nhưng trong cái lý cũng lại có một tý cái tình, hàng xóm tối lửa tắt đèn có nhau.
Bà Thực (người chặt cây chạy lại gần: Nói thật với bác Môn chứ tôi cũng biết cái lỗi của tôi rồi là chặt cây là sai, tại tôi quẫn mất con gà lại cứ tưởng chị Xinh ăn trộm nên tôi chặt cây là bằng nhau, mà cái cây bưởi này bao năm có quả vừa chua, lại he, không cho thu nhập kinh tế gì cả, lại còn cớm vườn, chị Xinh này hay em biếu chị cây Bưởi Diễn lá tròn nhà em em mới triết vừa năng xuất lại không tán cao, ăn lại rất ngọt và thơm chị trồng lại vào chỗ cũ được không chị, Chị tha lỗi cho nhà em được không chị (nhìn cái mặt bà Thực lúc này quả đúng là khuôn mặt của người ăn năn hối cải).
Sẵn tôi nói to luôn: Năm nay xã Yên Bình đang quy hoạch hết các khu vườn tạp những cây ăn quả cho thu nhập thấp chuyển sang trồng dự án bưởi diễn mang thương hiệu đề nghị bà con tới đây cũng quy hoạch luôn để đăng ký nhé.
Bà Xinh: Thế ông cho tôi đăng ký luôn nhé vườn nhà tôi toàn bưởi, khế và nhiều cây linh tinh chả cây nào vào cây nào đợt này tôi chặt hết ông ạ.
Bà ngoảnh sang bà Thực thôi đằng nào chả chặt rồi chặt trước khỏi chặt sau bà ạ nhưng từ sau bà làm gì mà không hiểu thì phải hỏi nhà tôi nhé không được tự ý mình làm việc đó đâu.
Hai bà bắt tay nhau (thể hiện việc đồng thuận).
Đấy nhé thế là hai bà coi như không có chuyện gì tất cả giải tái về ăn sáng để ra đồng thu hoạch ớt vụ đông (giọng ông Môn - Tổ phó tổ hòa giải vang lên nghe âm vang núi rừng).
Kết thúc một buổi Hòa giải cả tổ ra về với tinh thần phấn khởi hân hoan.
Việc giải quyết kịp thời, nhanh chóng và đạt kết quả cao không phải tốn giấy mực, nhưng cũng không khỏi đọng lại trong mỗi người chúng tôi những kinh nghiệm kiến thức, sự tự tin và xử lý tình huống nhanh, kịp thời là điều không thể không có trong kinh nghiệm công tác hòa giải để đạt được kết quả cao.
Ý kiến bạn đọc